Gửi Em... Cô gái tôi yêu... Câu truyện này được viết dựa vào giấc mơ của chính mình, nó không được xem là ám ảnh... Nó lại là những giấc mơ đẹp nhất mà khiến tôi mãi không thể quên... Cũng 9 năm hơn rồi nàng nhỉ? Tôi vẫn không ngừng nghĩ về nàng, cô gái trong những giấc mơ của tôi ơi... Sau khi hoàn tác phẩm, tôi đã nghĩ nhiều về cái tên để đặt cho nó. "Nghiệt duyên! Ta bất chấp..." "Yêu nàng, đúng hay sai???" "Em có là ma tôi vẫn yêu...." "Tôi yêu một linh hồn..." "Cô vợ ma cà rồng của tôi..." "Ta hoá ác ma là vì nàng..." "Si tình với hồn ma..." "Nghiệt duyên! Vẫn yêu nàng... hỡi linh hồn kia..." Suy cho cùng tôi vẫn không thể tìm ra cái tên khiến tôi mãn nguyện nhất, vì mỗi lần nghĩ tới nàng, tôi cứ cảm giác có gì lạ thường, khiến tôi khó mà chọn lựa ra một cái tên hay cho câu truyện của chúng ta. Nhưng mà có một câu hỏi mà mỗi sáng thức dậy tôi đều tự hỏi lòng mình. "Liệu em có tồn tại trên thế gian này???" Cuối cùng, câu hỏi nghi vấn này sẽ là tiêu đề cho tất cả... Và suy cho cùng thì... Đúng Hay Sai??? Ta Không Cần Biết... Nguyện Yêu Nàng Trọn Kiếp Mà Thôi!!! Hẹn nàng ở một nơi khác, chúng ta sẽ lại bên nhau... Hẹn nàng ở trong giấc mơ, tôi vẫn muốn đêm nào cũng thế... Hẹn nàng cho kiếp sau lẫn vạn kiếp khác, tôi vẫn đợi nàng... Đợi mãi không thôi... "Mari !!! Em có đó không???"
Chương 19: Hoá Ra Chỉ Là Giấc Mơ